Diễn đàn của lớp DH07BQ- Trường đại học Nông Lâm- Tp Hồ Chí Minh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn của lớp DH07BQ- Trường đại học Nông Lâm- Tp Hồ Chí Minh


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
216 Số bài - 21%
173 Số bài - 17%
159 Số bài - 15%
131 Số bài - 13%
95 Số bài - 9%
78 Số bài - 8%
67 Số bài - 6%
49 Số bài - 5%
34 Số bài - 3%
34 Số bài - 3%

 

 ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI)

Go down 
Tác giảThông điệp
ha_tran2010
Gà Teen
Gà Teen
ha_tran2010


Tổng số bài gửi : 49
Join date : 27/04/2010
Age : 34
Đến từ : Tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu
Tâm trạng : Đa Tình Tự Cổ Không Dư Hận...

ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI) Empty
Bài gửiTiêu đề: ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI)   ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI) EmptyTue Jun 08 2010, 16:23

Mỗi người có một cách yêu, và tôi cũng đang yêu theo cách của tôi. Cách của tôi nhiều nước mắt âm thầm , nhiều nỗi buồn và nhiều sự giằng co quá. Khi chưa yêu người ta có thể tưởng tượng những viễn cảnh đẹp, những thứ mộng mơ, nhưng khi bước vào thì mới biết khổ là gì, tôi đã từng nghe “Yêu là khổ, không yêu là lỗ/ Thà khổ hơn là lỗ” và giờ mới nhận thấy “khổ” là thế nào. Nhưng cũng không hẳn yêu là “khổ” hết, cũng có hạnh phúc, cũng có niềm vui…
Khi yêu thời gian tôi giành cho bạn bè, gia đình ít đi, tôi chỉ muốn chia đều cho mọi thứ, nhưng anh thường nói “em phải chọn, không thể dung hòa tất cả được đâu, cái gì cũng có cái giá của nó”. Đúng là khó dung hòa tất cả. Tôi còn nhớ có một lần chỉ vì sự dung hòa của tôi không hợp lý, tôi lỡ hữa là sẽ gặp anh nhưng vì đi với mấy người bạn, nhắn tin hẹn lại anh, vậy mà tôi nhận được một tin nhắn “rất dễ thương”, cái tin mà có thể suốt đời tôi không quên.
“em à! Mình không gặp nhau trong một tháng nha!, có thể anh và em không hợp nhau, tốt nhất mình chỉ nên là bạn”
Đúng là khi đọc xong tin này thấy sốc, sốc vô cùng, nói yêu người ta rồi nói không hợp, nếu không hợp thì sao còn nói yêu, nếu không hợp thì sao còn theo đuổi, nếu không hợp sao còn… (khi đó tôi chỉ giám nghĩ như thế thôi). Nếu yêu thật sự thì anh phải hiểu và thông cảm đằng này anh lại… do thế khi nhận được tin nhắn của anh tôi chỉ có thể trả lời:
“ừm! đó là quyết định của anh, mình là bạn”
“anh nghĩ sẽ có một người nào đó sẽ đến với em, người đó sẽ tốt hơn anh, anh xin lỗi”
Thế đấy, nói chia tay với anh hình như quá dễ. khi đó chỉ thấy rằng niềm tin của mình đã đặt sai vị trí, đã đặt nhầm người, buồn nhiều. Bao giờ cũng vậy, khi vui hay buồn người đầu tiên tôi nghĩ tới đều là Ly Ly, trên đời này chỉ có Ly Ly hiểu tôi nhất. Buồn, tôi gọi nhưng im lặng, khi đó Ly biết hết, Ly cúp máy, chạy đến bên tôi và Ly luôn biết cách tìm tôi ở đâu. Khi đến bên tôi Ly im lặng cùng tôi, chỉ nói gọn một câu “đừng kìm nén khó chịu lắm, khóc đi cho nguôi”, chỉ gọn như thế thôi cũng đủ, tôi bật khóc, khóc nức nở, Ly ôm tôi và cũng cùng khóc với tôi. Khi đó tôi thấy bài “hãy gọi cho tôi” đã viết dành riêng cho tôi và Ly.
Nếu một ngày....bạn cảm thấy muốn khóc hãy gọi cho tôi
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười nhưng tôi hứa sẽ khóc cũng bạn.
Nếu một ngày...... bạn muốn chạy trốn tất cả hãy gọi cho tôi
Tôi sẽ không yêu cầu bạn dừng lại nhưng tôi sẽ cùng chạy với bạn.
Và..... nếu một ngày...... bạn không muốn nghe ai nói nữa
Hãy gọi cho tôi nhé , tôi sẽ đến bên bạn và chỉ im lặng.
Nếu một ngày...... bạn gọi đến tôi mà không thấy tôi hồi âm
Hãy đến bên tôi, thì lúc đó tôi là người cần bạn.......!

Và nếu cuộc sống này không có Ly chắc tôi sẽ mãi là một con bé cô đơn.
Nhiều lần Ly có hỏi tôi về mối quan hệ giữa tôi và anh nhưng tôi đều lảnh tránh những câu hỏi đó:
- Uyên Uyên, cậu vui và thấy hạnh phúc khi quen Phi chứ?
- Ừm! thật mà, nếu có gì thì tớ sẽ kể cậu biết mà Ly Ly, không sao đâu. (tôi cười và trả lời rất tự tin như thể điều đó là chắc chắn)
- Nhưng dạo này tớ thấy cậu khác lắm. (Ly hỏi tôi mà nhìn tôi vẻ lo lắng thật sự)
- khác sao chứ? (tôi đã biết bản thân mình tự thay đổi và khác trước nhiều nhưng tôi không biết Ly Ly đang nói đến sự khác nào của tôi)
- Cậu hay im lặng hơn, cậu không còn nhí nhảnh như ngày xưa, cậu có những lúc ngồi buồn xa xôi, cậu…
- Tớ không sao đâu thật đấy, vì khi yêu, người ta tự khắc thay đổi cho hoàn cảnh mới, tớ vẫn là tớ ngày xưa cậu quen mà.
Tôi cố không cho Ly Ly nói tiếp, nếu mà nói tiếp nữa chắc tôi khóc mất, tôi sợ, tôi thấy bản thân mình bây giờ khác trước nhiều lắm, khó chịu nhiều lắm, nhưng tôi đã và sẽ thay đổi để phù hợp với anh, nhưng sự thay đổi đó cũng không mang đến kết cục gì.
- Cậu chắc chứ? Tớ thấy cậu bây giờ không vui bằng lúc trước, lúc đó vui, vô tư biết mấy. Vậy mà bây giờ cậu có những nỗi buồn xa, có những suy nghĩ lạ. Tớ ước sao cho Phi đừng xuất hiện, đừng bước vào cuộc đời cậu, đừng làm cậu biến đổi như thế này. Tớ bắt đầu ghét Phi rồi, tớ ghét hắn ta.
- …
Ly nói mà như cáu lên, như thể thế giới này sẽ nổ tung hay sao ấy. Nghe xong tôi chỉ có thể im lặng, tôi ôm Ly và hai đứa khóc. Lạ lắm, mỗi lần tôi chủ động ôm Ly thì cả hai đều khóc (tỷ lệ này rất cao), và khi quen anh nước mắt tôi rơi nhiều hơn. Tôi không thích như thế nhưng cũng đã diễn ra.
Và giờ tôi và anh chia tay “mình là bạn”.
Khi Ly Ly đến, thấy thoải mãi và bình yên vô cùng, khi đã khóc xong tôi và Ly Ly luôn đến một quán quen để ăn món mà tôi và Ly đền thích đó là kem. Kem là món tôi thấy ngon nhất khi buồn, khi tuyệt vọng.
Tôi bắt đầu cuộc sống lại (tôi đã nghĩ thế khi nhận tin nhắn của anh), tôi tắt máy (mỗi lần như thế tôi đều dặn Ly Ly). Nhưng hình như cuộc sống trái ngang đến kì lạ, “sao chổi” mãi theo tôi. Có thể anh thấy sự nóng nảy tức thời của mình khi không không nói lời chia ta, nên anh đã đến tim tôi. Cũng bất ngờ khi tự nhiên đã chia tay, “một tháng mới gặp” vậy mà mới có ba ngày đã đến tìm. Và mỗi lần gặp anh tim tôi đều vui rộn lên, anh đến và nói đi đâu đó để nói chuyện. Tôi từ chối, nhưng anh năn nỉ đi một chút, tôi đã đi. Gặp nhau vầy tôi im lặng là đa phần, anh là người nói nhiều.
- Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên như vậy, em có biết anh cố gắng gọi điện cho em nhiều lần sau khi nhắn những tin đó không? Anh thấy mình thật ngốc khi không lại làm như thế, khi không lại nói chia tay người mà anh đang rất yêu.
- …
- Anh biết giờ này có nói gì đi chăng nữa cũng là sự ngụy biện, vì anh đã làm em khóc, vì anh đã làm em buồn, nhưng em có biết là anh rất yêu em không? Lẽ ra anh không nên làm em khóc, chỉ tại em đã hứa với anh đến gặp thế mà em lại…
- Giờ này anh đang đổi lỗi cho Nguyên ư? Anh có thấy anh quá lỗ bịch không? Anh nói anh yêu Nguyên mà anh lại như thế ư? Anh quá đáng lắm anh có biết không, như thể việc “chia tay” với anh là quá dễ thì phải. Anh nhớ anh đã nhắn những gì không? “mình chia tay đi, mình không hợp nhau, mình không gặp nhau một tháng nha!” anh có nhớ những lời đó không? Anh có biết khi nhận được những lời đó Nguyên thấy thế nào không? Anh đang chêu đùa tình cảm ư? Hay anh chỉ đang lấy Nguyên ra làm cho đùa...
Bao nhiêu uốt ức, bao nhiêu bực tức tôi đã nói hết ra cũng thấy thoải mái, vừa nói xong tôi toan đứng lên đi về, nhưng anh gần như đoán trước được, anh kéo tay tôi lại.
- Thôi mà, em nghe anh nói một xíu được không?
- …. Thút thít… hix… hix….
- Anh biết mình đã quá lời, nhưng anh không có ý mang em ra làm trò đùa hay cố ý làm em tổn thương, chỉ là… chỉ là… thôi nha! Cho anh xin lỗi nha! Anh hứa lần sau không như thế nữa, em đừng có tắt máy nữa, anh lo cho em lắm.
- Anh lo cho em lắm? cứ làm như tử tế lắm ấy.
- Thôi mà… anh biết mình sai rồi e, tha lỗi anh nha!.
Cũng không hiểu nổi tại sao mà tôi lại dễ dàng tha thứ đến như thế. Tôi đã không giận gì anh nữa, nhưng những cảm xúc không còn như trước, nó đang chuyển dần sang sự hoài nghi và lo lắng, có thể không còn là “hoàng tử” của tôi như tôi nghĩ.

“Giận hờn anh chi thế hỡi em!
Để rồi trong đêm lệ em rơi,
Anh biết mình sai, lỗi tại anh!
Đừng giận anh nữa người anh yêu!
Anh hứa lần sau không giám thế,
Không làm em khóc – mắt em sưng,
Không làm tình ta thêm xa cách,
Sẽ không mất em vì thế đâu!!!”


Anh biết em nói tha lỗi cho anh nhưng em vẫn chưa thể trở lại cân bằng như trước, anh hiểu chỉ vì những lời anh nói. Nhưng Uyên Uyên à! Anh yêu em nhiều lắm, hình như khi yêu người ta ích kỉ chỉ muốn người mình yêu bên mình thôi, anh muốn em luôn bên anh. Có thể chỉ vì thế mà chúng ta có khoảng cách phải không em. Anh sẽ thay đổi dòng suy nghĩ của mình, sẽ thay đổi vì em và chúng ta sẽ bên nhau mãi em nha!
Và Nguyên à! Không hiểu sao những lời anh muốn nói lại tự chuyển thành những vần thơ thế kia, nhưng tất cả là những gì anh muốn nói với em, cô bé à! anh xin lỗi em lần nữa, anh hứa sẽ không như thế nữa đâu! Em là tình yêu, là cuộc sống của anh, anh hứa sẽ mang đến niềm vui niềm hạnh phúc cho em.
Nếu nhận được thư anh thì hồi âm lại cho anh nha em!
Yêu em nhiều, tình yêu của anh!”
Vẫn thấy buồn, tôi lang thang ra mạng chơi, mở email thì nhận được email của anh. Khi nhận được email này của anh tôi đã bật khóc, khóc ngay khi ngồi ngoài tiệm net, tôi cũng không cần bận tâm đến mọi người xung quanh nhìn tôi, nhưng không hiểu sao lúc đó nước mắt ở đâu mà nhiều thế. Tôi khóc, một phần có thể nhận thấy rằng anh hiểu tôi một chút, đúng là tôi chưa thể trở lại cân bằng được, nhưng quan trọng hơn đó là vì tôi thấy anh yêu tôi, tôi cảm nhận được tình yêu của anh dành cho tôi. Vừa vui và thấy yêu anh quá đỗi.
“ Sao chổi à!
Anh có biết em rất vui khi nhận được thư anh không? Em thấy hạnh phúc và yêu anh lắm. Em đã bật khóc anh à, anh đã nói không làm em khóc nhưng giờ em đang khóc đây, bắt đền anh đó. Cuộc sống có nhiều thứ khó tưởng quá anh nhỉ?
Nhận được thư anh em trả lời luôn nè, sao phải có những khi giận hờn nhau thế anh nhỉ? Anh đừng bắt em phải chọn anh với những thứ quanh em nha anh! Cuộc sống của em cũng cần có những người bạn, người thân và cả anh, em cũng đã gần như giành hết thời gian bên anh rồi, anh không cần phải hành động như em phải chọn đâu anh à! Anh hãy biết rằng, em yêu anh nhiều hơn em yêu bản thân em. Vậy anh nha! Yêu anh nhiều!!!””

Đó là lần chúng tôi giận nhau lớn nhất, à chính xác là có vết nứt, nhưng cũng nhanh chóng lành lại, cuộc sống tình yêu cũng khá phức tạp và có nhiều sống gió, có thể nói đó là “sóng gió tình yêu”. Trở lại rồi yêu thương nhau như bình thường, anh đã thấu hiểu nhiều hơn trước, có thể nói anh đã thay đổi, sự thay đổi đến bất ngờ, anh tuyệt vời và đáng yêu hơn. Những lâu lâu vẫn có những lúc giận nhau, mấy lần sau này là đa phần tại tôi, tôi giả bộ giận để được nhìn thấy gương mặt cuống cuồng của anh. Cũng thú vị, khi anh cuống cuồng lên tôi cười phá lên, lúc đó anh mới hay tôi giả bộ, nhưng nhiều lần sau anh vẫn bị tôi “qua mặt”, người gì mà “lúa”. Hi`… Tôi vẫn chêu anh là “lúa”, mặc dù tôi “lúa” hơn anh rất nhiều.
Về Đầu Trang Go down
ha_tran2010
Gà Teen
Gà Teen
ha_tran2010


Tổng số bài gửi : 49
Join date : 27/04/2010
Age : 34
Đến từ : Tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu
Tâm trạng : Đa Tình Tự Cổ Không Dư Hận...

ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI)   ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI) EmptyTue Jun 08 2010, 16:25

hình như rằng k ai muốn đọc típ tác phầm nỉ nữa, nhưng tớ vẫn post lên hem ^^ phải để nó có kết thúc chứ ^^
nhưng post từ từ thui ^^
mùa hè, học thực hành vui ^^ nếu ai vui được ^^
Về Đầu Trang Go down
 
ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN VI)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN II)
» ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN III)
» ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (PHẦN IV)
» ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC (phần V)
» ĐẾN VỚI HẠNH PHÚC

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của lớp DH07BQ- Trường đại học Nông Lâm- Tp Hồ Chí Minh :: Giải trí :: Truyện :: Truyện dài-
Chuyển đến 
 

Skin design by iBOMPRO - Rip by paladin_1812.
Powered by: phpBB2 - Copyright ©2000 - 2010, GNU General Public License.
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất